Dược Sư 0 Cấp
Phan_10
Diệp Ly Ly xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, rốt cuộc nhìn thấy mái tóc xoăn màu vàng của người nọ, hắn chắc cũng khoảng chừng hai mươi tuổi. Diệp Ly Ly tỉnh táo lại, cười cười xin lỗi. Cô đứng phía bên trong hàng rào trắng, nói ra một câu tiếng Anh không mấy thuần thục: "Xin hỏi, anh tìm ai?"
"Xin hỏi, cô có phải là cô Diệp Ly Ly không?"
Diệp Ly Ly sững sờ một lúc lâu mới nhận ra “cô Diệp Ly Ly” là chính mình, sau đó gật gật đầu.
"Tôi là nhân viên của tập đoàn Thịnh Thế. Tôi trân trọng chúc mừng cô đã trở thành người chơi được thể nghiệm sự nâng cấp miễn phí của Thế Giới Giang Hồ. Công ty sẽ lắp đặt cho cô toàn bộ hệ thống ba chiều trong trò chơi, cô có thể thỏa thích thể nghiệm sự hấp dẫn của giang hồ"
Ba… Ba chiều?
Diệp Ly Ly hoàn toàn không có khái niệm về chuyện này, hình như em trai cũng từng nhắc đến một chút thì phải?
"Xin hỏi, tôi có thể vào nhà lắp đặt hệ thống ba chiều cho cô không?"
Hệ thống thông tin ba chiều thật ra được lắp đặt rất đơn giản. Sau khi được nhân viên thử nghiệm thì người chơi đều có thể tự lắp đặt phụ kiện từ tinh vi đến bình thường. Trên cơ bản chính là chỉ cần cài đặt trên máy vi tính, sau đó là có thể vận hành.
Chỉ là nhân viên nghiệp vụ thở dài kéo dài thời gian lắp ráp, trong lòng thầm hồi tưởng lại lời nhắc nhở của ông chủ.
Hạ thấp chỉ số tướng mạo.
Hạ thấp chỉ số tướng mạo.
Hạ thấp chỉ số tướng mạo.
Bảo hắn làm sao có thể bảo một cô gái hạ thấp giá trị tướng mạo của mình đây?
"Xong rồi!" Tuy đầy một bụng bực tức, nhưng nhân viên nghiệp vụ vẫn nhếch lên một nụ cười thong dong: “Cô có thể bắt đầu điều chỉnh thử, Thế Giới Giang Hồ vốn dĩ có rất nhiều thiết lập được che giấu kỹ, hệ thống thông tin ba chiều phải thiết lập lại một lần nữa. Hệ thống đã được dung hợp kỹ thuật thiết kế tiên tiến nhất hiện nay, hơn nữa đều là hình ảnh căn bản của một người nên có các giác quan như nếm, ngửi, nghe, nhìn, tiếp xúc đều được mô phỏng gần tám mươi phần trăm của hiện thực, hai mươi phần trăm còn lại đều được tổng hợp hóa bằng hình ảnh duy mỹ, giảm bớt sự tàn ác trong miểu sát ảnh hưởng đến sức khỏe người chơi. Tuyệt đối sẽ khiến cho cô có cơ hội thể nghiệm trò chơi tốt nhất"
Hắn ta nói tiếp: "Đương nhiên, có lợi cũng sẽ có hại. Sau khi hệ thống xúc giác được khai thông, cảm giác đau đớn cũng sẽ được khởi động. Thế nhưng độ mẫn cảm của từng hệ thống đều có thể ứng theo giá trí từng hạng mục và đổi lấy cấp độ cảm giác. Chẳng hạn như giá trị tướng mạo thấp sẽ giảm giá trị cảm giác đau xuống mức thấp nhất, đương nhiên mỗi hạng mục đều có giới hạn là năm mươi phần trăm. Nếu như cô cảm thấy khó hiểu thì tôi có thể giúp cô điều chỉnh tỷ lệ nhân vật"
Đầu Diệp Ly Ly đầy sương mù lắng tai nghe nhân viên nghiệp vụ giới thiệu, nhưng chỉ nghe được phần đầu.
Nhân viên nghiệp vụ đẩy đẩy chiếc kính màu tơ vàng trên sống mũi, che dấu vẻ đắc ý nơi đáy mắt. Hắn ta lấy một cây bút cùng mảnh giấy, viết ra một dãy mã số. Nhìn thấy Diệp Ly Ly như lọt vào trong sương mù, hắn tự động tiến vào hệ thống điều chỉnh ba chiều.
Rốt cuộc, đại công cáo thành nha ~~
Tăng lương!
Chia hoa hồng!
Tiền thưởng cuối năm!
Nhân viên nghiệp vụ nhìn chằm chằm màn hình, trong lòng lại nhiệt huyết sôi trào. Chỉ có điều, nụ cười đắc ý còn chưa nở rộ hết cỡ đã phải cứng lại bên môi…
Là chuyện gì xảy ra vậy?
Nhân viên nghiệp vụ không dám tin nhìn nhân vật trên màn hình. Tuy đã điều chỉnh xuống mức năm mươi phần trăm, nhưng hiện tượng này lại khiến cho một nhân có thâm niên trong công ty phải cà lăm. Trên màn hình xuất hiện một nhân vật có một làn da khỏe mạnh hồng nhuận phơn phớt, xung quanh là một vòng sáng nổi bậc.
Chỉ có thể dùng từ “tuyệt sắc” để cúng bái!
Chỉ có thể dùng từ “kinh hãi” để hình dung!
Tiểu nữ hài phấn nộn, đúng là loại khiến cho các anh em chú bác đến thương yêu cưng chiều!
Quan trọng hơn là…
Hình tượng như vậy…
"Chúc mừng bạn đã trở thành người thứ một trăm ngàn đăng nhập vào trò chơi. Nhân dịp lễ quốc khánh, công ty trò chơi đã đưa ra phần thưởng này. Đây là lần đầu tiên Kỷ Nguyên Ma Pháp cộng tác cùng Thế Giới Giang Hồ, nếu bạn có thắc mắc thì tôi có thể vì bạn mà giới thiệu sơ lược"
Diệp Ly Ly nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, hoặc là nên gọi là nữ NPC xinh đẹp. Rõ ràng là dùng kính ngữ (5), nhưng đáy mắt lại xuất hiện tia sáng đắc ý như đang xem kịch vui.
(5) Kính ngữ: Một hệ thống các hậu tố hay từ ngữ để diễn tả sự tôn kính và trang trọng khi gọi hoặc ám chỉ đến người khác (xuất hiện nhiều trong tiếng Hàn, tiếng Nhật và tiếng Trung).
Nữ NPC xinh đẹp mở miệng một lần nữa: "Hoạt động lần này chủ yếu là có thể giúp người chơi ở cả hai trò chơi trao đổi lẫn nhau. Bạn là nhân vật đại biểu cho Thế Giới Giang Hồ, cho nên nhất định phải bước chân vào Kỷ Nguyên Ma Pháp để thể nghiệm sự vui thú khác nhau trong trò chơi"
"Sao?" Diệp Ly Ly cảm thấy có gì đó không đúng, vốn định muốn xen vào lời nói của nữ NPC xinh đẹp thì cô ấy lại nhanh chóng tiếp lời:
"Trong Kỷ Nguyên Ma Pháp, bạn được trang bị áo giáp cùng đẳng cấp tương xứng. Ngoại trừ kỹ năng của bản thân thì còn có kỹ năng nấu nướng, kỹ năng bơi lặn, kỹ năng thám thính, những kỹ năng này sẽ giúp bạn sinh tồn trong Kỷ Nguyên Ma Pháp. Chú ý, Kỷ Nguyên Ma Pháp có cả chính nghĩa lẫn tà ác cùng trung lập, nếu như không phải trường hợp cấp bách thì đừng để lộ ra thực lực cùng thân phận của mình nhé!"
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Một màn tối đen xuất hiện trước mắt, Diệp Ly Ly vội vàng nhắm mắt lại. Nguồn sáng nóng rực kích thích làn da, nhưng cô lại theo bản năng đi về phía nguồn sáng đang thiêu đốt đó.
Sau lưng truyền đến thanh âm cười có chút hả hê của nữ NPC xinh đẹp: "Nhớ kỹ, bình tĩnh, tự tin, không cay cú. Đồng thời cũng không được để bị phát hiện nhé… Không Phải Dược Sư!"
Tình huống này...
Rõ ràng chính là một trong những NPC bị Không Phải Dược Sư trước kia lừa gạt, đang “quan báo tư thù”!
Hình ảnh như vậy…
Nhân viên nghiệp vụ bi thương ngồi xổm bên tường, dùng đầu liên tục cụng vào vách tường xinh đẹp. Tuyệt đối biến khéo thành vụng! Tuyệt đối biến khéo thành vụng! Nếu chậm rãi mài, nhất định sẽ không trùng hợp như vậy!
Tăng lương!
Chia hoa hồng!
Tiền thưởng cuối năm!
Toàn bộ đều bị ngâm nước nóng!
Có ra sao thì hắn ta cũng không ngờ Diệp Ly Ly lại có thể trở thành “người may mắn” đó. Lúc công ty đưa ra kế hoạch này, từ cao đến thấp trong công ty đều đánh cược xem “người may mắn” duy nhất đó là ai.
Hắn lặng lẽ rời khỏi nhà Diệp Ly Ly.
Lặng lẽ đóng cửa lại.
Ấn vào điện thoại di động, bên kia truyền đến thanh âm của sếp lớn: "Nick, chuyện tôi giao cậu làm như thế nào rồi?"
Trầm mặc.
Trầm mặc.
"Sếp à, thật xin lỗi. Tôi không muốn bị sa thải, tôi không muốn tăng lương nữa, không muốn chia hoa hồng nữa, không muốn tiền thưởng cuối năm nữa. Xin anh hãy tha thứ cho tôi..."
Người bên kia đưa di động ra khỏi tai khoảng ba phút, sau đó áp lại vào tai. Cuối cùng cũng kết thúc một đống lời ca thán mà vào chủ đề chính, chỉ có điều hắn càng nghe thì sắc mặt lại càng khó coi.
"Sếp à…"
"Trừ lương, tuyệt đối phải trừ tiền lương" Thanh âm bên kia phát ra, sau đó tắt điện thoại.
Nhân viên nghiệp vụ thê thảm rưng rưng lên án: "Có làm sao thì cũng là nhân viên thiết kế chính của hệ thống phần mềm phiên dịch. Hai năm qua không có tăng lương, cũng không được chia hoa hồng, cuối năm còn không có tiền thưởng thì cũng thôi đi, bị phái đi làm gián điệp không công mà còn bị trừ lương!" Nick ôm lấy gốc cây Bạch Hoa ven đường, không ngừng cụng cụng cụng cụng cụng...
Chú Cam Đạo Phu ở nhà sát bên vội vàng che mắt con trai, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Đừng nhìn, đừng học"
Nick, lệ rơi đầy mặt.
Q.2 - Chương 22: Hệ thống chủ-khách
Tập đoàn Thịnh thế.
Tổ thiết kế phong cảnh.
Một người đàn ông trung niên có chòm râu dài đang nằm dài trên bàn làm chuyện quan trọng nhất của đời người… ngủ, tiếng ngáy bị lấp đi bởi thanh âm ầm ầm của máy chủ đang vận hành. Vốn dĩ tập đoàn Thịnh Thế với hệ thống điện tử khoa học kỹ thuật tiên tiến, máy chủ đương nhiên không thê nào phát ra tiếng ồn lớn như vậy. Thế nhưng nếu là người trong ngành khi nhìn thấy màn hình của hắn ta thì nhất định sẽ kinh ngạc đến không nói nên lời.
Máy chủ kia rõ ràng là đang tự động xâm nhập vào tài khoản của người dùng trên internet! Một dãy số liệu khổng lồ đang chạy tới chạy lui trên máy chủ, tự động phân loại và sắp xếp, tồn nhập vào kho số liệu. Theo dãy số liệu này, chỉ sợ tùy tiện lấy ra một vài thứ cũng có thể bán được một cái giá cao ở chợ đêm.
"Lão Từ! Lão Từ! Tổ trưởng tìm kìa!" Một mỹ nhân bước đến gần người đàn ông trung niên có chòm râu dài, móng tay sơn đỏ đang bóp chặt chiếc mũi không ngừng ngáy khò khè, hiển nhiên là rất bất mãn đối với đồng bạn của mình. Công ty theo quy chế hợp đồng hợp tác với nhân viên, mỗi người đều phải ký kết hợp đồng làm việc trong mười năm, cho nên không thể chạy đi bất kỳ bộ phận nào khác. Làm hại cô không cách nào nhúng chàm nhóm anh chàng đẹp trai trong tổ thiết kế, thật sự là chán ghét, bóp, bóp, bóp cho chết!
Từ Nho cảm thấy mũi hơi đau, cuối cùng cũng tỉnh mộng ngẩng đầu lên. Hắn nheo mắt cười hắc hắc: "Nhìn có vẻ vui vậy, có phải sếp lớn quyết định điều thằng nhóc ngớ ngẩng vừa tốt nghiệp kia đến tổ chúng ta rồi không?"
"Ngớ ngẩng cái đầu lão. Tiểu Đông của người ta tài giỏi như vậy nên được điều đến tổ thiết kế lâu rồi, ai dám đến tổ kỹ thuật ánh sáng quanh năm chim không đẻ trứng của chúng ta chứ?"
Từ Nho nói thầm: “Cứ tưởng sắp được nhìn một cậu thiếu niên đẹp trai bị tổ kỹ thuật ánh sáng tàn phá nhan sắc chứ”
"Cái gì?" Cô gái xinh đẹp nhếch cao đầu chân mày, hung hăng trừng mắt người đàn ông trung niên có bộ râu dài đang suy sụp tinh thần trước mặt: "Lần hợp tác cùng công ty Quỳnh Đạo Tư, nhóm chịu trách nhiệm phiên dịch giành được phần mềm ngôn ngữ hiện đại, công ty tổ chức ăn mừng cho tất cả các tổ. Thế mà tổ kỹ thuật ánh sáng đều có mặt đầy đủ, còn không biết xấu hổ nháo nhào đòi ăn chùa uống chùa!"
Từ Nho không ngừng than thở đi đến văn phòng tổ trưởng, trong lòng cảm thán cái người xinh đẹp nhưng lại luôn lải nhải như một bà quản gia kia. Hắn ta sờ sờ chiếc cằm đầy râu ria của mình, cho dù có là lão xử nam thì cũng có quyền lợi được hưởng thụ sự ôn nhu mà!
Tổ trưởng mà một người còn rất trẻ, bố cục văn phòng khá đơn giản, so sánh với chiếc bàn loạn thất bát tao kia của Từ Nho liền có thể đoán ra vì sao người này trong một khoảng thời gian ngắn mà có thể trèo lên đầu thành viên gạo cội Từ Nho để làm tổ trưởng.
Từ Nho chầm chậm gõ cửa, lại ngoài ý muốn nhìn thấy trong văn phòng tổ trưởng còn có những người khác. Đó là thư ký tổng giám đốc Tiểu Lý. Tiểu Lý nhìn thấy Từ Nho đi vào, trong mắt tràn ngập mừng rỡ như được cứu vớt: "Lão Từ! Tổng giám đốc bị người của công ty Quỳnh Đạo Tư kiếm chuyện, muốn tìm người đến giúp đỡ. Hình như là về đề án lần trước đấy!"
Từ Nho vỗ vai hắn ta, nói: "Với tư cách là thư ký của tổng giám đốc, đừng có nôn nóng hấp tấp như vậy. Phải biết rằng rất nhiều cô gái trẻ đẹp đều đang thèm thuồng vị trí này đấy"
"Lão Từ cũng đừng đùa nữa, mau đến phòng họp tầng chín cứu nguy đi!" Tiểu Lý chỉ thiếu không có quỳ xuống cầu xin hắn. Ánh mắt tổ trưởng bên cạnh mang theo suy nghĩ sâu xa nhìn hai người. Tiểu Lý quay đầu lại cười cười hối lỗi: "Thật xin lỗi, mượn người dùng một chút. Tổ kỹ thuật ánh sáng cũng đừng lo lắng, nửa tiếng sau hắn ta sẽ về thôi"
Tổ trưởng gật đầu, dưới đáy lòng lại nổi lên gợn sóng không nhỏ. Thoạt nhìn có vẻ như Từ Nho rất có địa vị, Tiểu Lý ngày thường đều “lấy mắt chó nhìn người thấp” mà có thái độ khác biệt như vậy, khiến cho hắn ta cảm thấy thật tò mò.
À… đợi một chút. Đề án?
Thời gian gần đây tổ kỹ thuật ánh sáng cũng không có làm đề án gì hết!
Từ Nho đi vào phòng họp. Tuy rằng hắn muốn liền có thể thuận tay cầm ra hơn mười bản copy đề án tuyệt mật, nhưng cân nhắc đến phần đạo đức thì hắn liền chỉ xem sơ qua chứ không có cầm lấy. Mặc dù xem lén cũng không có đạo đức!
Mọi chuyện không ngờ lại vượt qua dự liệu của hắn. Rõ ràng có người đưa ra đề án trước hội đồng mà còn dùng tên của chính hắn. Nếu như người khác đang đói đột nhiên chụp được một chiếc bánh nóng từ trên trời rơi xuống, nhất định sẽ vui vẻ đến không ngậm miệng được. Đáng tiếc chiếc bánh nện xuống đầu Từ Nho đã có chút mùi mốc, dù sao thân phận khác của hắn cũng là… hacker. Khiêu khích này cũng quá cuồng dã rồi!
Tổng bộ có được đề án của hắn liền mừng rỡ như điên, không nói hai lời liền chạy đến nói chuyện hợp tác cùng công ty Quỳnh Đạo Tư bên kia, cũng không thèm nhìn xem một chút nội dung bên trong có cái gì không ổn hay không. Tuy nhiên, đoán chừng bọn họ nhìn cũng sẽ không hiểu.
Từ Nho quét mắt nhìn những nhân viên đang ngồi, đối mặt với ánh mắt thản nhiên của đối phương, Từ Nho không phát hiện ra bất kỳ sơ hở nào. Mới đầu hắn còn nghĩ rằng người của công ty Quỳnh Đạo Tư muốn giở trò quỷ, nhìn tình huống thì giống như mảng kỹ thuật của trò chơi thật sự xảy ra vấn đề.
Từ Nho tiện tay kéo ra một chiếc ghế ngồi xuống, hai tay nắm lại chống lên cằm, nói: "Trong bản hợp đồng hôm trước, nghiên cứu hệ thống đã được liệt kê chi tiết, giữa hai bên cũng không đưa ra bất cứ nghi vấn hay không đồng ý chỗ nào. Các người vốn dĩ nên tự mình thể nghiệm trò chơi, những mô phỏng hay lập trình quá mức ngược lại có thể khiến cho người chơi cảm thấy phản cảm. Với một trò chơi, bất cứ một thứ gì cũng phải đem lại sự thoải mái, nếu như vẫn xấu xí hay tệ hại như trong hiện thực thì sẽ không cách nào được yêu thích. Chẳng hạn như chòm râu dài này, các người tuyệt đối sẽ không muốn mang vào trò chơi cho người ta phỉ nhổ, đúng không?"
Tập đoàn công nghệ Diệp thị đã nghiên cứu phát minh ra hệ thống phiên dịch, nhờ vậy mà những nhân viên kỹ thuật của công ty Quỳnh Đạo Tư có thể hiểu hắn nói gì. Khi họ nhìn thấy ánh mắt như dò hỏi của hắn, bất giác cúi đầu.
"Hệ thống chủ-khách đem đến thêm cho trò chơi nhiều chủng loại cách chơi khác nhau. Nếu như nói nâng cấp toàn bộ hệ thống trò chơi mà chỉ có thể điều chỉnh được mỗi mô phỏng tướng mạo thì có ý nghĩa gì nữa chứ? Hệ thống chủ-khách chính là quan hệ máy chủ cùng với người chơi, người chơi chính là bản sắc thể hiện của cả trò chơi, từ tổng hợp tướng mạo, trí lực, các loại kỹ năng đến phương diện nhân tố, đó chính là giới hạn để công ty phát hành game mô phỏng ra hình tượng nhân vật. Hệ thống chủ-khách có thể lựa chọn hạng mục với tư cách là đại biểu, được thể hiện ra ngoài với giá trị tướng mạo. Chức năng phụ thuộc chính là có thể được lựa chọn hạng mục quan trọng trong thế giới trò chơi, chẳng hạn như dùng chính thực lực của mình mà đánh giá người khác. Có như vậy thì trong trò chơi mới có thể nhìn thấy hình tượng nhân vật dựa trên thực lực để phân chia đẹp hay xấu. Có lẽ hơi phức tạp, nhưng các người áp dụng điểm này chính là sáng tạo ra thế giới riêng trong lòng mỗi người chơi, mỗi người đều có thể dung nhập vào trò chơi theo góc độ yêu thích của chính mình. Hơn nữa, hệ thống có thể thu thập số liệu, đều có thể trở thành máy chủ lựa chọn hạng mục. Độ phong phú của trò chơi nhờ vậy mà cũng có thể được gia tăng"
Từ Nho ngồi bên cạnh màn hình, cẩn thận giới thiệu từng ưu điểm của hệ thống chủ-khách. Theo lời nói của hắn, màn hình không ngừng chuyển sang những hình ánh dựa theo tư tưởng, nhìn kỹ thao tác của nhân vật trên màn hình, rõ ràng chính là tổng giám đốc Thịnh Thế. Người đàn ông trung niên có chòm râu dài vốn đang rất suy sụp tinh thần, nhưng gương mặt lúc này lại toả sáng ra ánh sáng chói lọi đã lâu chưa xuất hiện. Không ai biết, những gì Từ Nho đang nói thật ra chính là đang phát huy trở trường khoác lác của mình, trước đó hắn đã nhìn sơ lược tập hồ sơ đề án tương đương trên bàn kia.
Tuy thẩm mỹ giữa người phương Đông và phương Tây không giống nhau, nhưng các nhân viên kỹ thuật của công ty Quỳnh Đạo Tư đều bị sự toả sáng của hắn thuyết phục. Hắn đã ngưng nói từ lâu mà bọn họ còn khen không dứt miệng, cảm thán rằng lần hợp tác này không hề uổng phí, không thể tưởng tượng được Thịnh Thế còn có những nhân tài anh tuấn, tiêu sái, nổi bật, bất phàm như vậy. Mỹ nhân ngư thích làm dáng của tổ kỹ thuật ánh sáng chăm chú lắng tai nghe những nhân viên bên ngoài không ngừng bàn tán về Từ Nho, thầm cảm thán: “Thẩm mỹ của người phương Tây quả thật là quỷ dị”
Dưới đáy mắt có chút đắc ý, quả thật so với việc người trong miệng bọn họ là chính mình thì còn cao hứng hơn.
Từ Nho vừa bước ra khỏi phòng họp đã bị mỹ nhân ngư ào ào nhào lên: "Ông bạn già, kỹ năng ‘hai chân đạp thuyền’ lại uyên thâm"
Từ Nho: "..."
Từ Nho: "Đừng có nói cái tiếng Quảng Đông gà mờ kia làm gì, thật mất mặt!"
Mỹ nhân ngư hừ lạnh: "Bây giờ hệ thống phiên dịch đã tiến bộ đến trình độ nào rồi, tiếng Quảng Đông cùng với thuần Việt đều đã có thể phiên dịch, sau đó là giọng Giang Nam, rồi còn có cả.."
Từ Nho: "Đi ăn cơm, tôi mời!"
Tổng giám đốc Thịnh Thế đúng lúc đi tới, tay đưa ra kéo nhẹ cà-vạt trên cổ, cười nói: "Khó có dịp Tiểu Nho ‘vắt cổ chày ra nước’ chịu mời khách, tôi cũng đi"
Mỹ nhân ngư nhìn bộ quần áo phẳng phiu của tổng giám đốc, rồi quay đầu lại nhìn một Từ Nho lôi thôi lếch thếch, che miệng cười cười: "Chúng ta cũng lâu rồi không được ăn cơm chùa"
Nói xong, ba người đều trầm mặc.
Từ Nho nhét tay vào trong túi quần, nhìn lên hai người đang trầm ngâm theo đuổi hai suy nghĩ khác nhau trước mặt, hắn mỉm cười rồi nói: "Có vẻ như hắn ta đã trở về rồi, đúng không?"
Mỹ nhân ngư tiếp lời: "Xem chừng đám nhân viên kia chạy đến đây quấy rối cũng là do anh ta nhúng tay vào"
Từ Nho gật gật đầu: "Có lẽ hắn ta đang nhàn nhã ngồi trong quán café đối diện mà nhìn chúng ta bận bù đầu bù cổ"
Mỹ nhân ngư: "Hừ, ngay cả người đẹp cũng bị xem thường, tên kia còn có cái gì không làm được đây?"
Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế đấm một quyền lên vách tường, "Khốn kiếp! Trở về cũng phải lộ mặt ra chứ. Một đống phiền toái trong Thịnh Thế tôi đã chịu đủ rồi, đám cổ đông vô dụng kia cũng đã sớm lực bất tòng tâm!" Với cái tuổi cũng không còn nhỏ, hắn ta vẫn không ngừng đập đầu vào vách tường, biểu cảm là bi thương xen lẫn hối hận cùng mờ mịt "Chết tiệt! Bấy lâu nhẫn nhịn là đủ rồi! Đủ rồi!"
Từ Nho vỗ vỗ vai của hắn, khuyên nhủ: "Đừng lo lắng, cứ rao giá Thịnh Thế đi, tuyệt đối có thể đạt được một cái giá tốt. Đến lúc đó chúng ta chia 5:5" Thoáng nhìn qua sắc mặt khó coi của mỹ nhân ngư, vội vàng bổ sung "Vậy chúng ta chia đều làm ba, chia đều làm ba phần, được không?"
Mỹ nhân ngư nhìn tổng giám đốc, cười đến lẳng lơ: "Có phải chúng ta đã lâu không chơi trò kia đúng không?"
Tổng giám đốc xoa xoa nắm đấm: "Trò kia à?"
"Hàn Long đấm bóp chưởng!"
"Hàn Long đấm bóp chưởng!"
Hai người trăm miệng một lời, Từ Nho đáng thương chỉ sợ ngày mai không thể đi làm.
Tuy nhiên, tâm tình lại buông lỏng không ít.
Phía bên kia.
Thế Giới Giang Hồ.
Một nam tử tuấn thú nhíu mày đứng bên sông Trường Giang.
Tờ giấy trong tay dần dần bị ánh mắt rực sáng biến thành tro tàn.
Chỉ thấy nam tử đó nghiêng mặt nhìn về ánh nắng đang dần nhạt nhòa ở phía tây, khẽ cười, đáy mắt lại tăng thêm vài phần lạnh lùng: "Xác nhập? Thể nghiệm hoạt động? Kỷ Nguyên Ma Pháp đúng không? Thật sự là vạn phần chờ mong, tốt nhất đừng khiến cho tôi thất vọng!"
Q.2 - Chương 23: Đồng cam cộng khổ
Kỷ Nguyên Ma Pháp.
Hang động Korda sắp mở ra.
Nằm ở phía bắc hang động Korda núi non trùng trùng là sào huyệt Ác Long hiểm ác, nhưng giá trị cùng số lượng báu vật trong sào huyệt Ác Long cũng đủ khiến cho người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp đổ xô vào. Mặc kệ bóng đêm đang dần dần buông xuống, khu vực xung quanh hang động Korda vẫn đang chật ních người chơi.
Bên trong hang động Korda.
Từng trận hương vị thịt nướng tỏa ra.
Diệp Ly Ly ngồi trước đống lửa, cẩn thận bôi gia vị lên trên miếng thịt. Lối đi nhỏ bé chỉ có thể chứa được nửa người, bên ngoài lối đi là mấy chục đầu Cự Thú vây lấy bốn phía thạch bích.
Vốn dĩ là phải xuất hiện trong khu vực an toàn, nhưng hết lần này tới lần khác hệ thống luôn kỳ thị người chơi từ bên ngoài đến, trợn mắt một cái là đã nằm trong hang động không chút ánh sáng. May mắn quái vật trong động tuy hình thể khổng lồ nhưng trí lực rất thấp, hoàn toàn không có khả năng gây ra lực sát thương lớn đối với tân thủ, nếu không cô sẽ gặp ác mộng bị miểu sát rồi lại phục sinh liên tục.
Một con.
Hai con.
Ba con.
...
Dọc theo mùi thịt phiêu tán, Cự Thú cũng chỉ có thể ngã xuống đất.
Ném độc châm ra, Diệp Ly Ly vui sướng chống cằm lắng nghe thanh âm vui tai đinh đinh đinh của hệ thống.
[Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.
[Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.
[Hệ thống] Kỹ năng {Dạ Thính Xuân Vũ} của bạn được thăng cấp.
[Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.
[Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được hình thành một nhánh mới, bạn có thể nghiên cứu và chế biến ra những thực đơn mới.
[Hệ thống] Bạn đã nghiên cứu và chế biến thành công một thực đơn mới.
[Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian